Lúc nằm ở đó cô thấy cực kỳ yên tâm, nhưng trong đầu vẫn nghĩ rất nhiều chuyện như trước, trong đầu như có tơ nhện giăng qua, suy nghĩ rất hỗn loạn mà không nắm bắt được điểm gì.
Cuối cùng cô vẫn ngủ thiếp đi trong đống suy nghĩ linh tinh hỗn loạn này.
Khi ngủ thì cô vẫn cảm thấy cả người lơ lửng như ngày trước, trôi nổi giống như làn khói vậy, như từng sợi tơ bồng bềnh bay lên, thân thể không thành hình, ý thức cũng khá mơ hồ.
Cô nhận ra rằng mình đang nằm mơ, bởi vì hiện tại cô rất hạnh phúc, có Lục Tự Chương rồi có cả con trai, và cô vẫn còn sống.
Cô không muốn quay lại trạng thái này nữa, muốn tỉnh lại, muốn vùng vẫy để tỉnh lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây