Nước mắt cô rơi xuống: “Đình Cấp của chúng ta chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì.”
Nếu lỡ như có chuyện gì thì cô thà rằng mình là người phải chịu đựng tất cả những thứ này.
Lục Tự Chương ôm lấy thân thể run rẩy của cô: “Bây giờ những người phẫu thuật cho nó đều là chuyên gia hàng đầu, nó còn trẻ, sức sống mạnh mẽ, nhất định sẽ vượt qua được.”
Mạnh Nghiên Thanh nằm nhoài trên bả vai anh, nhỏ giọng nói: “Vâng.”
Lục Tự Chương thủ thỉ: “Còn nhớ khi bé không, có lần anh không cẩn thận đá vào nó, đá bay đi luôn, không phải nó vẫn khỏe mạnh sao, không hề bị sao cả.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây