Cậu nhướng mày, nói: “Đúng vậy, con cảm thấy có nhiều chỗ con rất giống mẹ.”
Lục Tự Chương cười nói: “Hình như là vậy.”
Nói xong thì lại có khách tới, Lục Tự Chương thấy thì thì muốn đi ra ngoài chào hỏi nên nhắn nhủ Lục Đình Cấp vài câu rồi rời đi.
Ngay lúc sắp ra khỏi cửa thì Lục Tự Chương nhớ ra chuyện gì đó.
Anh dừng bước, nhìn Lục Đình Thuyên một cái rồi mới nói: “Còn nữa, hôm qua con biểu hiện không tồi, rất hiểu chuyện, quả nhiên là trưởng thành rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây