Thậm chí Mạnh Nghiên Thanh còn cảm thấy có chút đau đớn, bị anh mút đến mức đau, lại cảm thấy như tia lửa bắn ra khắp nơi, lốp ba lốp bốp như sắp cháy tới nơi vậy.
Qua rất lâu, cuối cùng Lục Tự Chương cũng dừng lại, một tay anh ôm lấy mặt cô, dùng ngón tay cái âu yếm xoa cằm cô, hơi thở dần dần ổn định trở lại.
Anh cụp mắt nhìn cô, giọng nói trầm thấp dịu dàng: “Trước tiên đi tắm, ăn một chút sau đó sớm nghỉ ngơi nhé?”
Ý tứ của câu sớm nghỉ ngơi, hai người đương nhiên là hiểu rõ hơn ai hết rồi.
Lúc này, toàn bộ sức lực của Mạnh Nghiên Thanh đều đã bị anh hút sạch rồi, hai chân cô run rẩy, dựa vào ngực Lục Tự Chương cô nhỏ giọng đáp: “Vâng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây