Vào lúc này, cuối cùng Mạnh Nghiên Thanh mới yên tâm, sau khi dỡ xe chở lượng lớn phỉ thúy xuống, cô bảo Lục Đình Cấp cầm lấy đèn pin cỡ lớn qua, cô phun một chút cồn vào đống vật liệu sau đó cầm lấy bật lửa đánh lửa lên, khi ngọn lửa đó vừa bùng lên, cô lại hắt nước lạnh vào.
Song song với âm thanh lách tách bắn ra, Lục Đình Cấp nhìn thấy sâu bên trong khối phí thủy thẩm thấu ra ngoài một dòng nước, dòng nước ấy có màu lục thẫm, tươi sáng mềm mại, phảng phất như lá cây sồi xanh sau cơn mưa xuân, nhất thời cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
“Một khối đá như thế này, màu sắc này thế mà lại vô cùng đẹp!”
Có thể nói là hiếm có trên thế giới.
Mạnh Nghiên Thanh gật đầu rồi nói: “Con phải biết là ba mươi lượng bạc trắng vào triều đại nhà Thanh có thể mua sắm bao nhiêu ruộng đất nhà cửa, đó là một khoản tiền rất lớn, ông ngoại của con sau này nhắc đến cái này vẫn cứ hối tiếc, chưa từng nghĩ rằng đến bây giờ con với mẹ lại bất ngờ có được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây