Cánh cửa phòng bệnh bật mở, một ông lão tóc bạc chống gậy, bước từng bước tập tễnh vào phòng.
Ông lão dáng người cao lớn, mặc bộ quân phục đã cũ, trên vai đeo đầy huân chương, ve áo bên trái cài chi chít huân chương.
“Ông ngoại.” Lê Thư Thanh nhẹ nhàng gọi, giọng nói có chút bất đắc dĩ.
Cứ hễ đến chỗ đông người là ông ngoại lại đeo hết huân chương lên áo.
Dù đi đến đâu, ông cũng trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây