“Bác Lý, lươn này bác mua hay tự bắt ạ?”
“Mua đấy! Kiến Quốc nhà bác làm gì có tài bắt cá, mò cua như bố cháu.”
Nhắc đến chuyện này, Lý Tú Lan lại bực bội.
Mấy hôm trước Ngô Tuệ cứ kêu thèm ăn lươn, làm ầm ĩ mấy ngày trời, nếu không phải Ngô Kiến Quốc chiều con gái, bà mới không bỏ phiếu thịt ra mua lươn.
Một cân lươn đổi được hai cân thịt, mua thịt ăn có phải sướng hơn không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây