“Vậy hôm nay cô đến đây là để làm gì, cười nhạo tôi ngu ngốc à!”
Sau khi biết chuyện, dù Ngao Hưng có ngu đến mấy cũng hiểu Tần Khê chắc chắn không chỉ đến để cười nhạo.
Còn có động thái gì khác nữa?
Nghĩ đến đây, Ngao Hưng không khỏi rùng mình, vẻ mặt lập tức trở nên lạnh lùng, có ý định liều mạng.
“Đừng vội.” Tần Khê cười, nhìn sang bên phải, Phó Đình Vân lập tức cười tươi chen vào: “Ngồi xuống nói chuyện từ từ, hôm nay chúng tôi đâu phải đến để hỏi tội anh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây