Đôi mắt đen láy nhìn về phía cổng, không thấy chiếc xe quen thuộc xuất hiện, lại thất vọng rụt đầu vào thở dài: “Sao vẫn chưa đến nhỉ!”
Ngay sau lưng cô bé, An An trợn tròn mắt nhưng không dám lên tiếng, chỉ có thể dùng chăn mà ông ngoại gửi đến đắp lên đầu các em.
Các em trai em gái nhỏ tuổi không chống lại được cơn buồn ngủ, đã ngủ say từ lâu.
Chỉ trong chốc lát, trên tấm thảm đã phủ kín hoa quế thơm ngát.
“Chị cả, nếu mẹ không nhìn thấy chúng ta thì sao?” An An hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây