Bên giường có một bóng dáng nhỏ bé đang nằm sấp, hai tay nắm chặt tay Tần Khê, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào mũi kim đang di chuyển.
Một đôi bàn tay lớn phủ lên, lạnh lẽo dường như không có chút hơi ấm nào.
Cảm giác lạnh lẽo khiến Tần Khê mở mắt nhìn lại, khóe môi gượng nở một nụ cười: “Anh đến rồi.”
Lê Thư Thanh gật đầu.
Ánh mắt Tần Khê trong trẻo, ẩn chứa lấp lánh những giọt lệ. Nhưng giọng nói vẫn rất bình tĩnh, thậm chí còn có thể nghe ra chút ý cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây