Nói đến kinh tâm động phách, có lẽ chỉ có thương trường ở Cảng thị mới xứng với cụm từ này.
Động một chút là đe dọa tính mạng, làm ăn đấu không lại thì dùng thủ đoạn khác, dù sao chỉ cần đối thủ biến mất thì mình sẽ thắng.
“Tôi có thể đi gặp ông ấy.”
Đột nhiên, Tần Vọng lên tiếng trả lời, khi thấy vẻ mặt ông Ngô hơi vui mừng lại nói thêm: “Nhưng phải đợi tôi nghỉ đông, tôi và chị Ba cùng đi.”
Trước hết không thể chậm trễ việc học, thứ hai là cần Tần Khê đi cùng, thiếu bất kỳ điều kiện nào cũng không được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây