Còn anh em Lưu Đại Chu, không biết hai đứa trẻ đó đã vượt qua hai ngày vừa rồi như thế nào.
Nghĩ đến đó, động tác tay của Tần Khê không khỏi nhanh hơn mấy phần.
“Ba đi cùng con.” Tần Hải xót con gái, xoay người vào nhà định đội mũ đi.
“Ba, ba cứ ở nhà, một mình con đi sẽ nhanh hơn.”
Trong thời tiết này, áo bông thường chỉ nửa tiếng đã đông cứng. Tần Khê tự tin vào sức khỏe của mình, nhưng không dám đùa với sức khỏe của cha.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây