Tần Khê ngứa ngáy nghiêng người, hai người cùng ngã xuống giường.
“Viện nghiên cứu gần đây không có dự án mới, nên công việc khá nhẹ nhàng, mỗi ngày anh đều có thể tan làm đúng giờ.”
Tần Khê đưa tay, ngón tay lướt qua mái tóc đen của Lê Thư Thanh, xót xa vuốt ve mấy sợi tóc bạc ở thái dương.
Tuy Lê Thư Thanh nhìn rất bình tĩnh, nhưng việc Hoắc Vân ra đi vẫn khiến anh ấy buồn lòng một thời gian dài.
“Vậy tan làm anh đến cửa hàng nhé, em nấu chút thuốc bổ cho anh uống.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây