Triệu Quốc Khánh lo lắng đến mức quên cả chống gậy, được người khác dìu đỡ chạy tới.
“Chúng cháu không sao.” Lê Thư Thanh từ tốn lấy khăn tay lau bụi trên tay: “Có kẻ tấn công chúng cháu, đã bị chế ngự rồi.”
“...”
Triệu Quốc Khánh nghe xong, trái tim đang treo mới thả lỏng xuống.
Ông vén tay áo lau mồ hôi vừa lo lắng vừa sợ hãi, cúi đầu nhìn người đàn ông nằm dưới đất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây