Dù lúc này trong quán không có nhiều khách, nhưng tiếng hét của Liễu Tuyết Hoa cũng đủ khiến mọi người đều nhìn ra cửa.
“Em gái.” Liễu Kiến Minh nửa người giấu sau cây, rụt rè nói: “Mẹ bị bệnh, muốn em về thăm bà ấy.”
“Bị bệnh à? Vậy lúc trước tôi nằm liệt giường chờ tiền cứu mạng thì các người làm gì? Các người chỉ nhớ đến công việc của tôi, cho người khác thuê phòng của tôi, giờ mới nhớ ra là bị bệnh cần người lo tiền à!”
Liễu Tuyết Hoa rất rõ, sở dĩ hôm nay Liễu Kiến Minh đến tìm cô chắc chắn không có ý tốt.
“Mẹ thật sự không ổn rồi! Không biết có qua được tháng này không.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây