Tiếng khóc im bặt, Tô Tĩnh đôi mắt đẫm lệ nhìn bà Hứa với vẻ bối rối.
Động tác nhẹ nhàng của Hứa Uyển Hoa rõ ràng rất hiền từ, nhưng lời nói lại không có chút thương lượng nào.
“Tô Tĩnh à! Vừa rồi bà nội còn chưa nói xong.” Hứa Uyển Hoa cười: “Con vẫn còn non và thiếu kinh nghiệm lắm. Những năm qua, số cô gái muốn vào cửa nhà bà nhiều vô kể, người đẹp hơn con, gia thế hơn con gấp trăm lần không ít, con thấy có ai thành công không?”
Hai tay Tô Tĩnh run rẩy, trơ mắt nhìn Hứa Uyển Hoa rút tay về.
“Tôi bảo Tiểu Tăng đưa hai mẹ con cô ra ngoài, đi đi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây