Lê Thư Thanh nói chuyện với Lê Đông rất không khách khí, thậm chí còn mang theo ý tứ chất vấn.
Nhưng Lê Đông dường như đã sớm quen, gật đầu trả lời: “Là một cô gái không tệ.”
Hai cha con nói chuyện đến đây thì dừng lại, Lê Thư Thanh đứng dậy, khóe môi nở nụ cười nhạt gần như không nhìn ra: “Vậy con không quấy rầy mọi người ăn cơm nữa.”
Nói xong, anh dắt tay Tần Khê rời khỏi phòng.
“Lê tổng.” Chị Hoa có chút lo lắng hỏi: “Có cần tôi đi mời cậu chủ về không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây