“Kẹo là chú Lưu Khoa cho Tần Khê, sao bà không để lại cho con bé mấy viên.” Tần Hải nói không rõ ràng.
Tần Khê đặt hộp cơm lên bàn, ánh mắt lướt qua viên kẹo sữa dành cho mình, đột nhiên nói: “Mẹ, con bưng một bát thịt kho đưa cho chú Lưu Khoa nhé.”
Tần Khê đã chuẩn bị tinh thần bị mắng, câu tiếp theo đã chuẩn bị nói giảm xuống là đưa canh xương.
Ai ngờ Trương Tú Phân hừ một tiếng, liếc mắt nói: “Nếu bị Chu Thúy nhìn thấy thì mẹ sẽ dạy dỗ con đấy.”
Chỉ nói không thể bị phát hiện, nhưng không nói không thể đưa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây