Thập Niên 80: Lưu Manh Chiều Cô Vợ Nhỏ

Chương 9:

Chương Trước Chương Tiếp

Có chuyện gì mà không thể nói một cách bình thường chứ? Phải làm như ăn trúng thuốc nổ mới được sao?

“Đừng khóc, cô khóc làm tôi đau đầu.” Chu Diệu nhăn mặt, chịu không nổi, nghĩ thầm nếu cô tiếp tục khóc, anh liền đi ra ngoài, cứ nhắm mắt làm ngơ.

“Anh đừng nói tục nữa.” Ôn Duyệt nói, nước mắt vẫn còn chảy, nhưng cảm xúc ấm ức đã giảm không ít, nhìn anh bằng đôi mắt ướt át sáng ngời.

Chu diệu: “……”

Ôn Duyệt khóc đến có chút mất tiếng, giọng điệu mềm như bông: “Chúng ta nói chuyện đàng hoàng không được sao, anh ngồi xuống đi, tôi vẫn luôn phải ngẩng đầu nhìn anh, cổ rất mỏi.”

“Vậy cô đừng khóc, tôi nhìn đau đầu.” Chu Diệu có chút kháng cự.

Ôn Duyệt lại lau nước mắt, đỏ mắt khụt khịt nói: “Tôi không khóc, anh ngồi xuống đi.”

Chu Diệu “chậc” một tiếng, thấy cô thật sự không khóc nữa, lúc này mới không tình nguyện mà ngồi xuống, giọng điệu không kiên nhẫn: “Nói đi, cô muốn nói chuyện gì?”

“Lúc ở bệnh viện lời tôi nói là thật không có lừa anh, hiện tại tôi thật sự muốn cùng anh sống thật tốt, tôi bảo đảm sẽ không giống như trước kia, mỗi ngày khóc không để ý tới anh, nhưng anh cũng phải đáp ứng tôi một việc mới được.” Ôn Duyệt nói, đôi lông mi dài dày vẫn còn dính nước mắt, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng vì khóc, trông thật đáng thương.

Chu Diệu thật sợ cô nói xong lại khóc, nhưng may mà hình ảnh đáng sợ đó không xuất hiện.

Giọng nói của cô nghiêm túc: “Tôi hy vọng ở trong nhà vấn đề vệ sinh anh có thể nghe theo tôi, như là phải vo gạo trước khi nấu cơm, trước khi ăn cơm thì phải rửa tay, việc này rất đơn giản, không khó, cũng không tốn nhiều thời gian.”

Chu Diệu không hiểu: “Tôi luôn sống như vậy, vẫn sống tốt đến bây giờ, không cần phải làm mấy việc phiền phức như vậy.”

“Chính là tôi có bệnh thích sạch sẽ, không làm sạch cả người sẽ không thoải mái, đặc biệt khó chịu.” Ôn Duyệt đáng thương mà nói, chớp chớp đôi mắt ướt sáng long lanh, “Nếu anh cũng muốn cùng tôi chung sống hòa hợp thì đồng ý tôi chuyện này được không?”

Chu Diệu nhướng mày: “Nếu tôi nói không thì sao?”

“………”

Ôn Duyệt sửng sốt.

Ôn duyệt há hốc mồm.

Ôn duyệt nhíu mày bắt đầu suy nghĩ.

Nếu là không đồng ý……

Dù sao cô sẽ không trở về nhà Bác cả, trở về kết cục đoán chừng rất thê thảm. Cùng lắm thì, đến lúc đó bọn họ sẽ không cùng nhau ăn cơm, mỗi người ăn một bên, chỉ cần cô không nhìn thấy là được, đây cũng là một cách giải quyết.

“Có phải cô muốn trở về hay không?” Thấy Ôŋ Duyệt chậm chạp không trả lời, Chu Diệu cười lạnh mở miệng, “Đừng mơ, tôi đã đưa tiền cưới rồi, nếu cô trở về thì tôi phải chịu thiệt à?”

“Làm ăn lỗ vốn, ông đây chưa bao giờ làm.”

Nếu cô thật sự có thể thay đổi tật xấu động một chút liền khóc, thì việc đồng ý cũng không sao, cô cũng không có gì đặc biệt, nhưng lại nấu ăn rất giỏi, hương vị rất ngon.

Chu Diệu nhớ lại hương vị món ớt xanh xào thịt và đậu hủ Ma Bà vừa mới ăn lúc nãy, l.i.ế.m li.ếm môi, đứng dậy đi ra ngoài: “Được rồi, bây giờ tôi đi rửa tay.”

Ôn Duyệt nghe vậy gương mặt lộ vẻ tươi cười: “được, nhất định phải rửa sạch sẽ nha.”

Chu Diệu: “.”

Một lát sau, Chu Diệu mặt không biểu cảm vẫy vẫy nước trên tay bước vào nhà, dường như đã chà rất mạnh, làn da hơi đỏ lên. Anh đứng ở bên cạnh Ôn Duyệt, xòe tay ra hỏi: “Hiện tại đã sạch chưa?”

Ôn Duyệt nắm tay anh, kiểm tra tỉ mỉ trong ngoài bao gồm cả móng tay đều nhìn qua một lần, vừa lòng gật đầu, giọng điệu mềm mại khen: “Rửa sạch lắm, anh thật giỏi, ăn cơm thôi.”

Đầu ngón tay còn lưu lại xúc cảm mềm mại vừa rồi, Chu Diệu vô thức vu.ốt ve hai cái, lại cảm thấy hành động của mình không đúng lắm, nhấp môi quay trở lại ghế ngồi, gương mặt lạnh lùng trông đặc biệt hung dữ.

Hai người im lặng mà ăn cơm.

Buổi sáng ăn bánh bao thịt đến giờ vẫn chưa tiêu hóa hết, không đói lắm, Ôn Duyệt ăn được nửa chén cơm rồi buông đũa xuống.

Chu Diệu ngước mắt nhìn cô: “Không ăn nữa à?”

“Đã ăn no rồi.” Ôn Duyệt ngoan ngoãn trả lời, “Buổi sáng bánh bao thịt quá lớn, tôi vẫn chưa đói lắm, thật sự không ăn được nữa.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)