Đôi mắt của Ôn Duyệt rất đẹp, vừa to lại tròn, đường cong ở đuôi mắt hơi hướng lên trên tăng thêm vài phần quyến rũ. Con ngươi trong suốt sạch sẽ rất bình tĩnh, nhìn thẳng vào anh.
Bị nhìn như vậy, vẻ mặt Chu Diệu từ chột dạ biến thành phiền muộn, giơ tay gãi đầu nói khẽ: “Em đừng tức giận, tối hôm qua là anh sai, uống một chút rượu liền ngu người, anh xin lỗi em.”
“Không sao đâu, tôi tha thứ cho anh.” Ôn Duyệt nhẹ nhàng nói.
Chu Diệu ánh mắt sáng lên: “Thật sao?”
Ôn Duyệt ừ một tiếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây