Cô ở trong nhà đợi rất lâu, chờ đến trời tối rồi Chu Diệu vẫn chưa trở về, thật sự đói đến chịu không nổi, cô mới nấu sủi cảo ăn trước.
Chu Diệu không nói chuyện, nhíu chặt mày đi về phía trước vài bước, giọng nói khàn khàn: “Có chút việc bất ngờ, em tự ăn trước là được.”
Anh cũng không nghĩ tới sẽ uống đến muộn như vậy, chủ yếu là Trần Ngũ Minh vẫn luôn lôi kéo không cho anh đi.
Mùi rượu ập vào mặt khiến Ôn Duyệt cau mày khó chịu lùi về sau một bước, trừng lớn đôi mắt: “Anh đi uống rượu sao? Anh đi đến nhà bà nội Phương chính là vì uống rượu? Nếu anh muốn ở bên ngoài uống rượu, tại sao không nói cho tôi biết, nếu anh nói tôi cũng không cần phải chờ lâu như vậy, anh luôn không nói cho tôi biết cái gì cả……”
Cái miệng nhỏ của Ôn Duyệt nói liên tục, Chu Diệu nghe có chút phiền.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây