Ôn Duyệt đôi mắt cong cong: “Thôi, tôi tin anh.”
Chu Diệu lắc lắc quần áo trong tay, cười nhạo một tiếng.
Sau khi rửa mặt và ăn xong một quả trứng gà, Ôn Duyệt ôm chăn và khăn trải giường trong phòng ra, đặt trên một giá treo quần áo trống khác để phơi.
Cô không có việc gì để làm, còn Chu Diệu thì vẫn đang bận rộn.
Lu nước trong phòng bếp đã hết, củi cũng không còn bao nhiêu. Anh đi gánh nước thuận tiện lên núi đốn một ít củi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây