Cô cho rằng Chu Diệu lại cảm thấy phiền vì cô khóc.
Chu Diệu kéo dài giọng lười biếng mà trả lời một cách thẳng nam: “Được, em muốn khóc thì cứ khóc đi, dù sao ngày hôm sau người khó chịu cũng không phải là tôi.”
Ôn Duyệt: “……”
Đàn ông thúi.
“Oh, đúng rồi.” Ôn Duyệt suy nghĩ tìm đề tài dời đi lực chú ý của mình khỏi mắt cá chân: “Hôm nay Ôn Hoa đã trở lại, chính là đứa con trai bảo bối của bác gái tôi, nghe nói anh ta bị người ta trùm bao tải đánh một trận.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây