Thập Niên 80: Lưu Manh Chiều Cô Vợ Nhỏ

Chương 6:

Chương Trước Chương Tiếp

Nếu cô bị đưa trở về, cho dù không c.h.ế.t cũng rớt mất một lớp da.

Ôn Duyệt tự tẩy não cho chính mình, cười càng thêm ngọt, ôn hòa nói: “Cảm ơn anh đã dạy cho tôi.”

Khóe miệng cô có má lúm đồng tiền, lúc cười rộ lên má lúm đồng tiền liền xuất hiện, vừa xinh đẹp lại vô hại không hề lực công kích.

Chu Diệu cười lạnh một tiếng, quay người trở về ngồi trên ghế.

Một cái ghế nhỏ như vậy, anh cao gần 1m9 ngồi xuống rõ ràng có chút thiệt thòi. Chân dài không có chỗ để, liền mở rộng hai đầu gối chân cách nhau một khoảng, khuỷu tay chống ở trên đùi mà nhóm lửa, đem cỏ khô bỏ vào miệng bếp.

Ánh lửa trong bếp phản chiếu lên khuôn mặt, nhiệt độ tăng lên, hơi nóng.

Chu Diệu cuốn ống tay áo lên, lộ ra cánh tay rắn chắc mạnh mẽ, chiếc áo lót màu trắng bên trong được cơ n.g.ự.c căng ra hiện lên hình dáng rõ ràng.

Anh thêm củi vào bếp từ từ, ánh mắt ngẫu nhiên liếc nhìn bóng dáng nhỏ xinh trong phòng bếp.

Giải quyết xong vấn đề cơm, Ôn Duyệt bắt đầu chuẩn bị đồ ăn.

Cô rửa sạch thịt mà Chu Diệu cắt lúc nãy một lần nữa, rửa rất chậm rất cẩn thận, lại rửa sạch khoai tây cùng đậu hủ hai lần, cắt thành sợi và miếng.

Gia vị trên bếp vẫn đầy đủ.

Khi chảo nóng, Ôn Duyệt cho dầu vào chảo, bỏ gừng và tỏi đã cắt vào, sau khi có mùi thơm thì cho thịt vào rồi dùng xẻng đảo đều. Mùi thịt nháy mắt bay ra, toàn bộ phòng bếp tràn ngập mùi thơm hấp dẫn.

Chu Diệu ngồi ở trước miệng bếp thêm củi ngước mắt nhìn về phía Ôn Duyệt, rũ mắt xuống, rồi lại nhìn lên, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc.

Thật không ngờ, mùi vị này khá ổn, xem ra cưới cô vợ này cũng không phải là xấu.

Ôn Duyệt không chú ý đến ánh mắt của Chu Diệu.

Cô là một trạch nữ, lúc không làm việc, cô thích làm đồ thủ công hoặc tự học nấu ăn. Khi học xong thì mời bạn thân đến nhà ăn cơm, nhìn họ ăn đến no căng bụng cô cảm giác rất có thành tựu.

Cho nên kỹ năng nấu ăn của cô rất tốt.

Hơi nóng trắng xóa từ bếp theo ống khói bay ra ngoài.

Nhiệt độ phòng bếp đang rất cao, trên cái trán trắng nõn của Ôn Duyệt bắt đầu tỏa ra những giọt mồ hôi nhỏ li ti. Bên tai, những sợi tóc ướt nhẹp dán ở trên mặt có hơi ngứa, cô vén tóc ra phía sau tai, biểu tình chuyên chú, đem những sợi khoai tây cuối cùng cho vào đĩa.

Sau đó, cô mở nắp nồi cơm lên, đợi hơi nước tản ra, nhìn vào bên trong, cơm trong nồi cũng đã chín.

“Có thể ăn cơm rồi.” Ôn Duyệt dùng mu bàn tay lau mồ hôi.

Chu Diệu phản ứng thực mau, đứng dậy bưng đồ ăn trên bệ bếp đi vào trong phòng, ngửi hương thơm bay ra, bước chân càng nhanh hơn.

Chân anh dài, phòng bếp lại nhỏ, hai ba bước đã đi ra ngoài.

Còn lại món đậu hủ Ma Bà, Ôn Duyệt lấy tô múc cơm, bưng cơm cùng đồ ăn từ từ bước ra ngoài.

Trong sân có thêm vài người, hai người đàn ông trung niên có ngoại hình tương tự nhau và một người thanh niên đứng rửa tay ở cửa phòng bếp, nghe tiến động họ quay đầu nhìn qua.

Ôn Duyệt cũng nhìn bọn họ, bước chân dừng lại, thông tin về thân phận của bọn họ tự động hiện ra trong đầu cô.

Người hơi đen là chú hai Chu Giang Hải, người cao một chút là chú ba Chu Thanh Sơn, thanh niên còn lại là con trai lớn của Chu Giang Hải tên Chu Quang Tông.

Không có ai mở miệng nói chuyện, ba người đàn ông đều đang nhìn vào đĩa đồ ăn trên tay của Ôn Duyệt. Ở chung một cái sân, phòng bếp bay ra mùi thơm như vậy không thể không để ý, đi làm cả một buổi sáng, bụng lại đang đói, ngửi được mùi thơm này bụng càng kêu gào dữ dội.

Đồ ăn này nhìn thật ngon, thật muốn nếm thử.

Chu Thanh Sơn không biết Chu Ɗiệu cũng ở nhà, liếc mắt nhìn thật kỹ cô cháu dâu này, ho nhẹ hai tiếng, dùng giọng điệu trưởng bối mà nói chuyện: “Chuẩn bị ăn cơm hả? Bác sĩ nói như thế nào, con không có việc gì chứ? Chờ tiểu Diệu trở về, chú ba thay con nói hắn một……”

“Cô rất thích đứng ngoài cửa?” Chu Diệu thân hình cao lớn đứng ở cửa, cặp mắt hẹp dài sắc bén tùy ý quét mắt nhìn mấy người Chu Thanh Sơn, cảm giác áp bách cực mạnh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)