Nhìn anh nhướng mày, Nhậm Nghiệp Lương cười nói: “Cưới vợ rồi đúng là không giống như trước nha, trước kia kêu anh về sớm một chút, anh còn nói về sớm làm gì, dù sao ở nhà cũng không có việc gì làm.”
Chu Diệu chậc một tiếng, xoay cổ tay nói: “Tiểu tử ngươi gần đây ngứa da hả?”
Nhậm Nghiệp Lương lập tức giơ hai tay lên ra hiệu đầu hàng: “Anh, em sai rồi, về nhà, chúng ta bây giờ liền về nhà, không thể để cho chị dâu đợi lâu được.”
Ở bên cạnh, Phương Thạch Đào vui vẻ cười lớn, thành thật dọn dẹp đồ vật trước mặt.
“Đúng rồi, anh, ông chủ Tôn nói ngài mai bọn họ sẽ đi Thủ Đô.” Nhậm Nghiệp Lương câu được câu không dọn dẹp, “Chúng ta có cần đồ vật gì không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây