5 năm kiếm được hơn hai ngàn đồng!
Lâm Phương càng suy nghĩ trong lòng càng nóng lên, nghĩ thầm nếu thật sự có thể kiếm nhiều như vậy, thì còn trồng trọt làm gì, trực tiếp để Chu Giang Hải đi ra ngoài làm công là được!
Phải biết rằng bọn họ quanh năm suốt tháng nhiều nhất cũng chỉ tích cóp được hai trăm đồng tiền.
Lưu Thúy Thúy không nói nên lời: “Làm gì dễ dàng như vậy a, chị có biết là anh cả đi chỗ nào làm công không? Thượng Hải, chị có biết tìm việc làm ở Thượng Hải có bao nhiêu khó khăn không? Không có quan hệ, không có học vấn, đi chỗ đó căn bản không tìm được việc gì tốt.”
Con trai lớn của Lưu Thúy Thúy và Chu Thanh Sơn kết hôn với một cô gái trong thành, khi họ về nhà, họ thường nói về những vấn đề như vậy.
Lúc trước cô nghe con trai lớn nói qua một lần, nói tiền lương ở Thượng Hải so với những chỗ khác cao hơn rất nhiều, nhưng người bên ngoài rất khó để tìm được việc làm ở Thượng Hải.
Cho nên Lưu Thúy Thúy thật sự bội phục anh trai của chồng cô, lẻ loi một mình ra ngoài làm công, bằng cấp tiểu học lại có thể tìm được việc làm ở Thượng Hải, quả thật lợi hại.
Nếu là lúc trước người cô gả chính là anh cả……
Ánh mắt Lưu Thúy Thúy hơi u ám, lắc đầu ném những suy nghĩ này ra khỏi đầu.
Người đều đã chết, nghĩ những điều này thì có ích gì? Hơn nữa Chu Thanh Sơn kỳ thật cũng không tồi, ít nhất thông minh hơn Chu Giang Hải.
“A? Thật sao?” Lâm Phương không cam lòng, “em dâu, nhà em đi làm ở trong thành, lương một tháng được bao nhiêu a, nói cho chị biết đi!”