Có gì phải khẩn trương, không phải chỉ là ngủ chung giường thôi sao?
Ôn Duyệt ở trong lòng tự trấn an chính mình, hít sâu nột hơi, cuối cùng cũng bình tĩnh lại, tai cô liền nghe thấy tiếng động nhỏ bên ngoài, tiếng bước chân dần đến gần.
Cơ thể cô cứng đờ, theo bản năng nằm xuống ôm chăn mỏng lăn vào bên trong, đối mặt với vách tường, nhắm mắt lại không nhúc nhích.
Khoảng mười giây sau, cửa phòng khép hờ được đẩy ra, bước chân vững vàng mạnh mẽ của người đàn ông bước vào trong.
Ôn Duyệt có thể cảm nhận được ánh mắt của Chu Diệu dừng ở trên người mình, cô nhịn không được mà nín thở, nhắm chặt đôi mắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây