Ôn Duyệt sửng sốt hai giây, theo bản năng lùi lại phía sau, rầm một tiếng đóng cửa phòng bếp lại.
Lâm Phương tức giận đến đá cửa: “Tiện nhân, cô mở cửa ra cho bà, bà đây hôm nay thế nào cũng phải đánh cô một trận! Mở cửa ra!!”
Ôn Duyệt nhặt lên mấy cây củi gỗ chống cửa lại, trái tim nhỏ bị dọa sợ đập thình thịch.
Cô có ngu mới có thể mở cửa.
“Chuyện tự mình gây ra còn trách người khác, bà thật sự là không biết xấu hổ.” Cửa gỗ đóng chặt, ngăn cách khoảng cách giữa hai người, nên Ôn Duyệt mới có dũng khí phản bác trở về: “Bà có bản lĩnh như vậy thì tự mình nghĩ cách kiếm tiền đi nha, tìm tôi làm gì, bà cứ tiếp tục đá cửa, dù sao chờ lát nữa Chu Diệu liền trở lại.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây