Ôn Duyệt chớp chớp mắt: “Vậy anh đi ra ngoài đi, em cùng Niệm Thu và Tưởng Đông ở chỗ này là được, anh ở đây chật quá.”
Chu Diệu: “?”
Đây không phải là nhà anh sao?
Anh chậc một tiếng, nhếch khóe miệng, lười biếng đáp: “Không đi, anh chỉ thích ở lại đây thôi.”
Chu Diệu duỗi cánh tay dài ra, cầm một nắm hạt châu trong lòng bàn tay, chậm rãi xâu chúng lại với nhau. Những hạt châu nhỏ đó nằm trong lòng bàn tay anh lại càng trở nên nhỏ bé, không cẩn thận liền từ kẽ tay rơi xuống bên chân Ôn Duyệt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây