Ôn Duyệt kinh ngạc: “Anh hình như biết được rất nhiều tin tức về Thượng Hải?”
Chu Diệu nhẹ nhàng ừ một tiếng, không muốn nói nhiều, nói sang chuyện khác: “Nếu không có thứ gì thích, vậy chúng ta đi xem phim đi?”
“Cũng gần đến giữa trưa rồi, để lần sau đi, không phải các anh còn hẹn người khác ăn cơm sao?” Ôn Duyệt có chút động tâm, nhưng nghĩ lại muốn xem phim ít nhất phải mất hơn hai giờ. Nếu bây giờ đi, xem xong cũng đã là buổi chiều rồi.
Chu Diệu nghĩ cũng đúng, mang theo bọn họ đi đến nhà hàng nhỏ đã hẹn trước.
Nhà hàng nhỏ này cách cửa hàng bách hóa không xa lắm, bọn họ chậm rãi đi bộ đến, thời gian vừa đủ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây