Anh vốn chỉ là thuận miệng nói như vậy, đùa giỡn với cô một chút.
Không nghĩ tới Ôn Duyệt lại gật đồng ý, cười nói: “Được nha, anh đút cho em ăn.”
Chu Diệu: “?”
Cấp cho một cây cột liền hướng lên trên mà bò, đúng không?
Anh bị chọc cười, hai ba cái đã lột xong vỏ trứng gà, đem trứng gà trắng trắng, nộn nộn, mượt mà đưa đến bên miệng Ôn Duyệt, khóe môi cong lên, giọng điệu lười biếng, thanh âm trầm thấp từ tính: “Được, anh hầu hạ em, há mồm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây