Chu Diệu sau khi nghe xong cũng có chút kinh ngạc nhỏ.
Anh không vội trả lời, chỉ nói: “Cho anh xem?”
“Hai cái kia đều đưa cho Niệm Thu rồi, để em làm lại một cái cho anh nhé.” Ôn Duyệt thuần thục mà dẫm lên bàn đạp, một trận âm thanh lộc cộc vang lên, không lâu sau một chiếc nơ con bướm lại xuất hiện trong tay cô, “Đây, chính là như vậy.”
Đôi mắt cô cong thành hình trăng lưỡi liềm, trong lời nói mang theo vài phần không tự giác mà hiến vật quý, đôi mắt sáng như sao, môi đỏ cong lên một chút, hai lúm đồng tiền nhỏ xuất hiện ở hai bên khóe miệng.
Trong lúc bàng hoàng, Chu Diệu nhìn thấy một cái đuôi lông xù đang đong đưa qua lại ở phía sau cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây