Lý Đan Thanh sợ tới mức bật khóc: “Bác hai, cháu biết sai rồi, cháu không cố ý, cháu, cháu cũng không biết tại sao mật ong lại có độc... Nếu bác giận thì cháu, cháu về quê, không bao giờ xuất hiện trước mặt bác nữa...”
Chú ba Lý trước giờ vẫn luôn thấy thẹn với Lý Đan Thanh, lần này cũng chỉ biết tự trách.
Lý Đan Thanh nước mắt nước mũi tèm lem: “Bác hai, từ lúc cháu tới Kinh thị, cháu chăm sóc bác thế nào bác cũng thấy mà, chỉ là trong khoảng thời gian này cháu qua mệt mỏi nên mới mua lầm mật ong, cháu không cố ý đầu độc cha, cháu không biết mật ong này có độc, huống chi cháu cũng từng dùng mật ong này, chị Triệu, chị nói đi, có phải tôi cũng dùng không?”
Chị Triệu chỉ có thể đúng sự thật nói: “Đan Thanh có ăn, mấy hôm trước còn pha nước uống.”
Lý Đan Thanh đã sớm nghĩ tới chuyện này, đôi khi cô ta sẽ dùng một ít, dù sao cũng không ảnh hưởng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây