Bác gái vừa được cứu nắm lấy tay Hà Loan Loan, trên mặt đều là vẻ cảm kích: “Cô gái, cô tên gì? Thật sự cám ơn cô! Hai người cũng tới Kinh thị đúng không? Tôi mời hai người ăn cơm!”
Hà Loan Loan nhoẻn miệng cười: “Bác gái không cần, lần sau bác ăn uống nhớ cẩn thận một chút là được.”
Đang nói thì xe lửa đã đến trạm.
Mọi người sôi nổi đi tìm hành lý của bản thân.
Hà Loan Loan vội vàng tạm biệt bác gái, Cố Dục Hàn đã lấy được hành lý, một tay nắm lấy tay cô, hai người bị dòng người đẩy tới cửa xe lửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây