Trần Thúy Hoa nắm chặt tay Hà Linh, kéo cô ta tới một góc bí mật rồi mới dám nói chuyện.
Bà ta lộ ra vẻ tham lam: “Mẹ nuôi dưỡng Hà Loan Loan gần hai mươi năm, đây là bọn họ nợ mẹ! Linh Linh, tình huống bây giờ có chút khó khăn, e là chúng ta không tiện ra tay. Bây giờ xét nghiệm ADN ở trong nước còn chưa phổ biến, vừa hay phía Hải thị có thể làm, giáo sư Cao có người quen biết, không cần lo lắng điểm này. Mấy ngày này con phải tới bệnh viện chăm sóc ông ta, biết chưa? Nếu không được...”
Trần Thúy Hoa vừa nói vừa nheo mắt nhìn bụng Hà Linh Linh.
Hà Linh Linh đã mang thai được năm tháng, bụng đã to ra, cũng đã có thể cảm nhận được những chuyển động nhỏ của đứa bé này.
“Hoặc là chúng ta lợi dụng đứa nhỏ này! Con vì chăm sóc ông ta mà mất đi đứa nhỏ, như vậy ông ta sẽ thấy áy náy với con, con chính là con gái của ông ta!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây