“Viết cho cha con một phong thư”.
Hà Loan Loan trốn trong không gian viết tất cả những việc đã xảy ra trong suốt thời gian qua cùng với nỗi nhớ thương cha mẹ từ tận đáy lòng vào những trang giấy.
“Cha, mẹ, từ khi con sinh ra tới nay chưa từng được nhìn mặt cha mẹ, nhưng tâm nguyện lớn nhất đời này của con gái là được đoàn tụ với gia đình. Chuyện cũ không thể vãn hồi, nhưng con tin tưởng tương lai đáng giá để chờ mong, con chờ mong một ngày có thể gọi một tiếng cha đường đường chính chính, cha có nhớ con không? Con rất nhớ cha mẹ, ngày nhớ đêm mong, mỗi lần nghĩ đến hai người thì con lại cảm thấy bản thân không phải đứa trẻ không nhà... Con không biết phải gửi phong thư này đi đâu, cha mẹ con đang ở đâu trên thế giới này? Mong hai người hãy chờ con, chờ con gái của hai người, con đang trên đường tới rồi đây.”
Cô dùng từ ngữ rất mộc mạc nhưng từng câu từng chữ đều thấu tận tâm can.
Hà Loan Loan vừa viết vừa không nhịn được rơi nước mắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây