Cô đã tới cửa hàng này nhiều lần, rất rõ bố cục bên trong, mua đồ xong đã hỏi thẳng: “Ông chủ, tôi có thể dùng cửa sau của cửa hàng không? Như vậy tôi có thể rút ngắn quãng đường một chút.”
Ông chủ hớn hở nói: “Tất nhiên là được rồi!”
Hà Loan Loan cười nói cảm ơn, ôm một bao dược liệu lớn rời đi.
Tại một ngõ nhỏ cách tiệm dược liệu khoảng mười mét.
Hà Linh Linh đang trốn ở đầu ngõ, thỉnh thoảng lại duỗi đầu ra ngoài nhìn, cô ta muốn tận mắt nhìn thấy Hà Loan Loan bị người ta đem đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây