Quý Xán Xán bình tĩnh như thường mà đóng cửa, giáo dục con trai thành ra như vậy là thất bại của Lưu Hải Anh rồi.
Cho thịt bò hầm khoai tây vào nồi, Quý Xán Xán cứ tưởng rằng bên ngoài đã yên lặng rồi, ngửi mùi hương của đồ ăn xong thì tâm tình cũng trở nên tốt đẹp hơn nhiều. Nhưng không thể cứ nhắc mãi như thế được, cửa lại bị đập liên tục hai cái, nghe ra được không phải là tiếng đập cửa do người gõ, cô chỉ biết nhíu mày đi khuyên ngăn tiếp.
Nếu như chỉ có một mình cô ở nhà, hoặc đây là nhà cô, Quý Xán Xán có khả năng sẽ không so đo với mấy đứa nhóc ranh này, nhưng Trần Tự thích yên tĩnh, trẻ con tiếp tục làm ầm ĩ sẽ ảnh hưởng đến việc anh đang đọc sách, Quý Xán Xán mà không đi ngăn cản thì sẽ khó tránh khỏi thất trách.
Mở cửa ra, Quý Xán Xán phát hiện mấy đứa trẻ đã thay đổi cách chơi thành dùng bóng ném lên trên tường, để lại dấu vết càng tốt, dấu vết của ai càng cao, người đó thắng. So với vừa rồi thì lại có thêm hai thằng bé, một đứa béo ú chắc nịch, một đứa nhỏ gầy khôn khéo. Thấy cô mở cửa rõ ràng có hơi kinh ngạc một chút, chỉ có Huy Huy không vội không lo, còn nháy mắt ra dấu cho tiểu đồng bọn.
“Chúng ta chơi của chúng ta, mặc kệ cô ấy đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây