Dương Dịch càng muốn nhắm chặt mắt lại, không hề khách khí: “Hai mắt tôi nay mỏi quá, không muốn nhìn, cái gì cũng không muốn nhìn. Lục Nhất Đóa, sao cô không lo mà đi làm ngôi sao lớn đi, sao phải hạ thấp thân phận quý giá của mình để tới bệnh viện làm gì? Cầu xin cô đó, cô đi đi!”
Lục Nhất Đóa nghe vậy xong thì lắc lắc mái tóc cuộn sóng bồng bềnh trên vai, trợn trắng mắt: “Nếu không phải mẹ tôi bắt tôi phải đến đây, cô cho rằng tôi nguyện ý tới sao?”
“Vậy cô đi mau đi!”
Lục Nhất Đóa thờ phì phì: “Cô...”
Dương Dịch ngầm làm mặt quỷ, mười phần vui sướng khi chọc tức được Lục Nhất Đóa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây