Trần Tự di dời ánh mắt, nhìn về phía hoa hồng nguyệt quý nở rộ ven đường, hai hàng lông mày nhíu lại dần dần giãn ra: “Ừ.”
Hai người thực mau rời khỏi cổng ra vào công viên, Quý Xán Xán đột nhiên dừng bước: “Trần tiên sinh, có thể đi mua chút đồ vật với tôi có được không?”
Sắc trời dần tối, cửa công viên có rất nhiều quán buôn bán nhỏ tới đây làm ăn, phần lớn là các món đồ vận chuyển từ phương Nam đến đây, không cần phiếu chỉ cần tiền.
Quý Xán Xán liếc mắt nhìn một cái, thấy có người bán gương nhỏ dùng để trang điểm, bên trên còn treo các loại kính râm có kiểu dáng khác nhau, có cả kính thời trang.
“Ở ngay chỗ kia kìa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây