“.... Cũng không phải.”
Bảo vệ nghe xong thì lại tiếp tục nhắm mắt không nói gì.
Quý Xán Xán nhún nhún vai, sau đó rời đi.
Rốt cuộc cũng tìm thấy một cửa hàng in đang tuyển nhân viên đánh máy, Quý Xán Xán vội vàng chạy lại hỏi.
“Có thể dùng máy tính không?”
“Có ạ.”
“Hãy đến đây dùng thử đi.”
Ban đầu, Quý Xán Xán rất tự tin, nhưng cô không thể thao tác được với cái máy tính to đùng đó, giao diện trông rất lạ, với cả hệ điều hành như này hoàn toàn xa lạ đối với cô, cô không thể nào làm được.
Phương thức nhập liệu mà cô biết làm chỉ đơn giản là đánh máy, cô bất lực với phương pháp nhập liệu lỗi thời này.
“Không phải cô nói là làm được sao? Chúng tôi đang cần người gấp đó, cô gái!”
“Thật xin lỗi vì đã quấy rầy.”
Sau khi xấu hổ bước ra khỏi xưởng in, Quý Xán Xán cười tự giễu, trước đây cô đã từng nói chuyện phiếm với hội chị em nếu là quay về những năm 1980, 1990 sẽ gây tiếng vang lớn, hiện tại xem ra…
Có điều Quý Xán Xán vẫn chưa từ bỏ, cô không tin rằng mình không thể tìm ra một công việc phù hợp để nuôi sống bản thân, vạn sự khởi đầu nan mà!
Thời gian trôi qua giữa trưa, Quý Xán Xán định tìm một quán ăn nào đó để ăn trưa, tiện thể nghỉ ngơi luôn. Đang nhìn xung quanh thì Quý Xán Xán nghe thấy ai đó hét lên từ sau lưng, cô lập tức toát mồ hôi lạnh, chột dạ quay đầu lại.
Chỉ thấy cách đó không xa là một cậu bé với đôi mắt to tròn đứng ở phía sau, khóe môi mím chặt.
Quý Xán Xán đã xem qua ảnh chụp, người này là đứa em trai nuôi của mình, tên là Quý Chí Đào.
Quý Chí Đào thì ngây ra một lúc, tại khoảnh khắc cô quay đầu lại….
Vốn dĩ Quý Xán Xán đã tính toán tốt cả rồi, nhà cha mẹ nuôi của vị “Quý Xán Xán” kia chỉ còn lại có Quý Chí Đào là người thân duy nhất. Cô xem qua ảnh chụp để nhớ kĩ cậu ấy lớn lên trông như thế nào, ngày sau gặp mặt sẽ không đến mức không nhận ra.
Lại nói, trong sách này có nói hai chị em họ thuộc về hai bên đối địch, chị gái và anh rể thì luôn muốn hút máu người khác, em trai thì lại muốn bảo vệ cho ông chủ. Sau này, Quý Chí Đào thậm chí còn không chịu thừa nhận rằng mình từng có một người chị gái như vậy, cho dù có nhớ đến thì cũng dứt khoát không cần gặp nhau.
Tuy rằng đã nghĩ tới việc bọn họ sẽ có khả năng gặp mặt, nhưng không nghĩ tới lại gặp mặt sớm như vậy.
Quý Xán Xán đứng yên tại chỗ, lãnh đạm hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Cô và Quý Chí Đào không phải chị em thực sự, nghĩ tới nghĩ lui vẫn là không nên can thiệp vào cuộc sống của cậu ấy, đều có sẵn biện pháp cả rồi, cô chỉ cần chuyên tâm làm người chị không tim không phổi là được.