Thập Niên 80: Gả Cho Giáo Sư

Chương 29:

Chương Trước Chương Tiếp

Khung cảnh trong khuôn viên trường khác với hơn ba mươi năm sau, Quý Xán Xán không tìm được dấu vết quen thuộc nào. Lịch sử trường chỉ mô tả sơ lược chứ không có khả năng viết lại từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, càng không có ghi lại quá chi tiết, cho nên hiện tại mọi thứ ở đây đều rất xa lạ với Quý Xán Xán.

Quý Xán Xán bỗng nhiên hối hận vì lẽ ra cô không nên xuống xe sớm, nghiêm túc mà nói, chỉ cần bỏ ra hai mươi xu là đủ để tới được đây rồi.

Phải đi tìm việc làm trước chứ.

Trước khi Quý Xán Xán rời đi, cô vô tình liếc về hướng tòa nhà dạy học, vừa vặn nhìn thấy một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng quay đầu lại, với gương mặt có phần quen thuộc. Cô nhanh chóng nhớ ra, ồ, thì ra đó là người đàn ông bị cô đụng phải trên xe buýt.

Ý nghĩ này chợt lóe lên, Quý Xán Xán nhanh chóng đi ra ngoài, chuông tan học đầu tiên vang lên, hiện tại ít nhất đã là chín giờ, không thể muộn hơn được.

Nếu đây là thành phố mà cô nhớ thì gần trường có rất nhiều đơn vị công lập, chắc chắn không đến lượt cô được bát cơm sắt tuyển dụng, mà phải tìm một công ty tư nhân trước.

Ngày nay, hầu hết các tòa nhà văn phòng nghiêm túc đều là văn phòng công, và các tòa nhà văn phòng thành hình cũng không nhiều lắm, Quý Xán Xán đi hết con phố cũng chưa thấy công việc phù hợp.

Có một tấm biển tuyển dụng trước phòng khiêu vũ, khi đi ngang qua, quầy lễ tân nhìn cô với đầy vẻ mong đợi, Quý Xán Xán bước nhanh tới, người khôn ngoan sẽ không đứng giậm chân mãi ở chỗ nguy hiểm.

Đi ngang qua một nhà hàng tuyển nhân viên phục vụ, Quý Xán Xán bước vào hỏi về mức lương, nhưng bà chủ ngồi ở quầy lễ tân đã liên tiếp từ chối hai cô gái xinh đẹp, đương nhiên Quý Xán Xán cũng không ngoại lệ.

Tiệm rửa xe tuyển thợ tay nghề mới, không phù hợp.

Tiệm sửa xe tuyển người học việc, giới tính nam.

Công ty tuyển người bán hàng, giới tính nam, phải biết uống rượu.

Quý Xán Xán xem xét lại ý định tìm việc của mình, cô không kén chọn công việc, chỉ cần nghiêm túc và có mức lương hợp lý, cô phải tự nuôi sống bản thân mình trước, phần còn lại cô sẽ tính toán từ từ.

Khi đi ngang qua đài phát thanh, đôi mắt của Quý Xán Xán chợt sáng lên, cô học chuyên ngành phát thanh và dẫn chương trình ở trường đại học, dự định làm việc theo hướng lồng tiếng, mặc dù chưa tốt nghiệp nhưng cô đã có một số kinh nghiệm làm việc bán thời gian. Cô đến hỏi bảo vệ xem ở đây có tuyển nhân viên hay không.

Bảo vệ đang ngồi híp mắt phơi nắng, nghe được câu hỏi liền miễn cưỡng nói: “Cô là sinh viên sao? Có phải sinh viên đại học chuyên khoa không?”

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)