“Bắt nạt kẻ yếu?”
Hai lỗ tai Quý Chí Hoa chợt nóng bừng lên, đã nói hắn ta ghét nhất là những người như Trần Tự, giống như thầy cô ở trường, quen hù dọa người khác. Chỉ cần hắn tỏ chút thái độ, thầy giáo sẽ hếch cái mũi lên mà giáo huấn hắn.
“Anh đừng nói bậy, đừng tưởng anh là anh rể của tôi thì có thể lên mặt dạy bảo tôi!”
Trần Tự cau mày: “Tôi không phải anh rể của cậu, tôi chỉ muốn nói cho cậu biết, đừng lợi dụng người tôi yêu. Nếu không tôi sẽ làm cho cả nhà cậu phải rời khỏi thành phố Yến. Nếu cậu không tin, cậu có thể thử xem.”
Quý Chí Hoa không biết năng lực của Trần Tự, hắn ta chỉ biết gia cảnh của anh rất tốt. Hắn trầm mặc một lát, thậm chí không dám ngẩng đầu trừng mắt lên nữa, chỉ quay người rời đi. Chỉ khi đã đi rất xa, hắn ta mới dám ngẩng đầu lên, giả vờ tự tin từ từ bước đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây