“Sao em lại đi chân trần?”
“Cho nó mát.”
“Đi mang giày vào đi.”
Quý Xán Xán nháy mắt với anh, chạy đi xỏ giày vào, còn dựng lỗ tai lên để lắng nghe.
Trần Tự nhịn cười, nhấc điện thoại lên, nói mấy câu. Anh cau mày, nhìn thấy cô đang háo hức chờ đợi, anh không đành lòng, lắc đầu phủ nhận.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây