“Tức là nó ngon phải không?”
“Ừ.”
“Chúng ta quay lại nhận bác Tưởng làm sư phụ đi.”
Quý Xán Xán mỉm cười, lập tức nói được. Hai người họ nắm tay nhau chậm rãi bước về phía trước. Mẹ cô đã qua đời từ rất lâu về trước rồi, cho dù có chút nghi ngờ thì tất cả cũng chỉ là quá khứ.
Ra tới ngoài cổng khu dân cư, họ mới chợt nhớ đến Thẩm Quế Hương, đi loanh quanh một lúc cũng không thấy bóng dáng bà ta đâu nữa, hỏi những người hàng xóm đi bộ gần đó thì họ nói bà ta đứng chờ đến chiều mới rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây