Còn cô con dâu mới này nữa, nhìn là biết thuộc dạng người không dễ bị chèn ép, về cơ bản có lẽ là sẽ bất hoà nhiều hơn là thân cận với mẹ chồng. Nếu như sau này Trần Tuấn Thân mất sớm, chẳng phải bà ta cứ phải nhìn mặt mũi của hai người này mà sống hay sao?
“Các người rốt cuộc là có ý gì? Bây giờ đã lớn rồi, không cần tôi nuôi nấng thì liền trở mặt đúng không? Cả nhà xúm vào bắt nạt tôi bộ vui lắm sao?”
Người nhà họ Văn không được mời tới dự hôn lễ, ngay cả tiền mừng cưới của họ nhà họ Trần cũng nhận, rõ ràng là tỏ thái độ không muốn nhìn nhận họ hàng bên này. Dù sao đi nữa thì bọn họ cũng là chị gái và anh rể của bà ta, Trần Tự căn bản không coi họ như người thân thích!
Trần Tuấn Thân cau mày: “Hôm nay là ngày vui, bà đừng có kiếm chuyện nữa! Văn Hinh Hinh đã gây chuyện như vậy mà còn muốn được mời đến đây làm khách hay sao? Làm vậy có phải là coi khinh người khác quá không? Chuyện đó tôi và bà tự giải quyết, đừng phiền đến người khác!”
Đôi mắt của Hồ Cẩn Lan đỏ bừng: “Sớm biết có ngày hôm nay, tôi thà đến cô nhi viện để xin một đứa trẻ xa lạ về mà nuôi còn hơn là nhận nuôi cháu ruột. Tôi đã bị nhà các người hại thảm rồi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây