Trần Tự xoa xoa chóp mũi, bóc bỏ mấy nhánh cần tây già bên ngoài, bên trong chỉ còn lại hai ba cọng non ít ỏi, đã vậy đến lúc anh đem cần tây xào với thịt bò, đến lúc thịt chín thì cần tây cũng đã bị nhũn, thảm đến mức không nỡ nhìn.
Nhìn đồng hồ, cũng sắp đến giờ Xán Xán trở về rồi, Trần Tự vội vàng thu dọn rác xách xuống lầu, sau đó quay lại lấy chìa khóa đi sang nhà đối diện. Thời gian gần đây bọn họ không còn thường hay ăn lẩu nữa, vì tránh không để cô nổi cơn thèm, tất cả các nguyên liệu làm nước cốt lẩu đều được giấu trong nhà anh.
Hôm nay bởi vì có tình huống đặc thù, ăn một ít cũng không sao, mặt khác anh cũng đã gọi điện cho nhà hàng lẩu để giao thêm đồ ăn. Vẫn đáng tin hơn là ăn mấy món anh nấu...
Hôm nay Quý Xán Xán về hơi muộn, cô ngửi thấy mùi thơm của lẩu, bụng cô bất chợt réo lên.
“Anh chỉnh lửa lớn lên chưa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây