Mẹ Dương là người duy nhất không bao giờ tức giận với chị ruột của mình, bởi vì khi bà ấy còn nhỏ, điều kiện gia đình không tốt lắm, Trần Thục Nghi luôn để dành phần đồ ăn ngon cho bà ấy, ân tình này, mẹ Dương luôn luôn ghi nhớ.
“Được, chị chờ em ở chỗ này nhé.”
Sau khi bôi thuốc, Trần Thục Nghi phải đeo một chiếc khẩu trang bông để che lại vết thương, đừng nói đến việc trông nó quá nổi bật trong thời tiết nóng nực, nó lại còn khiến cho hơi nóng toả khắp mặt, mồ hôi từ từ nhỏ xuống miệng vết thương. May có Lục Nhất Đóa che chắn, hai người họ che che nấp nấp đi thẳng một đường về nhà.
Về được đến nhà, còn chưa kịp ngồi ấm ghế, Lục Nhất Đóa đã nói ra một tin tức động trời: “Mẹ, con vừa nghe nói rằng bạn gái của anh trai con có thân phận rất đáng ngờ. Dì nhỏ của con đang nói dối mẹ. Cô gái đó không phải là sinh viên của Đại học Truyền thông. Cô ấy là một người chuyên đi giúp việc nhà. Cô ấy đã từng làm người giúp việc trong nhà của giáo sư Vương Quỳ Doanh. Chính miệng con dâu Lương Tuyết Trinh của bà ấy đã nói với con như vậy.”
Trần Thục Nghi bật dậy: “Cái gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây