Rạp chiếu phim buổi tối phần lớn là các cặp nam nữ thanh niên đi cùng nhau, Quý Xán Xán và Trần Tự đi cùng như vậy cũng không phải quá khác lạ gì cả.
Hôm nay ở đây có chiếu một bộ phim điện ảnh cũ, nó đã được trình chiếu từ lâu, đến cảnh nam chính và nữ chính phải chia tay nhau, hàng ghế phía trước có một cặp tình nhân đang ngồi, cô gái nhẹ giọng khóc nức nở, chàng trai choàng tay qua ôm lấy bả vai của cô gái, nhỏ giọng dỗ dành.
Trần Tự quay sang nhìn Quý Xán Xán, thấy cô vẫn đang nhìn chằm chằm vào màn hình một cách nghiêm túc, nhưng không thấy cô buồn hay xúc động gì cả.
Thôi rồi, tình huống đã như vậy, anh cũng không cần phải học theo cách người ta vỗ về, dỗ dành bạn gái nữa, có học cũng không có chỗ dùng.
Lúc đi ra khỏi rạp chiếu phim, Trần Tự hỏi: “Em thấy phim thế nào?” Mấy năm trước, khi phim vừa ra mắt, anh mải mê học hành nên cũng chưa từng đến rạp xem phim, chỉ nghe người ta nói phim có cốt truyện không tồi, nếu đã cùng nhau đến đây xem phim, đương nhiên anh phải hỏi xem cô cảm thấy thế nào rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây