Quý Xán Xán bắt đầu cười ngây ngô: “Lúc trước tôi còn không dám tính điểm nữa cơ đấy, thật tốt quá! Cảm ơn tiên sinh!”
Thậm chí còn vô tình ôm lấy cánh tay Trần Tự, khi nhận ra mình đang làm cái gì thì có chút thẹn thùng, muốn thu hồi tay về lại bị Trần Tự ôm lấy, bàn tay ấm áp đặt ở đầu vai của cô.
Tay Trần Tự run run, xoa xoa đầu cô: “Không cần lo lắng.”
Quý Xán Xán cứng đờ một lúc, cơ thể cô dần mềm nhũn ra, dựa vào lồng ngực kiên cố của anh, nghe thấy nhịp tim đang đập ổn định dần dần dồn dập hơn, nhịn không được mà bật cười thành tiếng, da mặt dần dần nóng lên.
Cô không dám nghĩ tới một năm nay đã trải qua như thế nào, may mắn là ý niệm trong lòng không thay đổi, một lời động viên làm tinh thần thêm hăng hái để có thể đi đến được hiện tại, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm được rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây